Khi quốc hội Nhật Bản đang tranh luận về dự luật bảo vệ thanh niên ký hợp đồng biểu diễn trong ngành phim khiêu dâm, hai người phụ nữ đã lên tiếng về những hành vi lạm dụng mà họ trải qua trong ngành công nghiệp này, với hy vọng luật là bước đầu chấm dứt tình trạng lạm dụng.
Maiko, một trong hai người phụ nữ, vào nghề đóng phim khiêu dâm 10 năm trước, khi công ty giáo dục mà cô điều hành gặp khó khăn giữa thời kỳ kinh tế biến động. Sau nhiều đêm trăn trở, Maiko gõ từ khóa “khiêu dâm” vào công cụ tìm kiếm Internet và thấy lời tuyển dụng lương cao trong lúc cô đang chật vật trả tiền thuê nhà.
Maiko quyết định tới công ty tuyển dụng diễn viên phim người lớn để phỏng vấn và được thuê ngay lập tức. Maiko đồng ý chụp ảnh khỏa thân để quảng cáo và được hứa hẹn trả một triệu yên (7.500 USD). Cô vẫn nhớ khi đó cảm thấy nhẹ nhõm thế nào vì trả được tiền thuê nhà.
Cô được đưa tới gặp đạo diễn, người hỏi cô rất kỹ về những trải nghiệm tình dục trong quá khứ. Cuộc trò chuyện khiến Maiko nhớ lại ký ức về bạo lực tình dục từng trải qua trước khi bắt đầu sự nghiệp đóng phim.
Trong một bữa tiệc ở công ty, Maiko uống ly nước mà đối tác kinh doanh đưa và khi tỉnh dậy, thấy mình nằm trong phòng khách sạn với ông ta. Từ đó, cô bị cưỡng ép quan hệ tình dục suốt một năm với ông này vì bị đe dọa tung ảnh khỏa thân lên mạng.
Khi kể lại câu chuyện với đạo diễn, ông ta lập tức sắp xếp cô vào vai một người phụ nữ “bị đánh thuốc mê và cưỡng hiếp trong khách sạn”. Maiko từng tổn thương tinh thần nghiêm trọng vì bị bạo hành tình dục nhưng cô nghĩ bằng cách tái hiện quá khứ, cô sẽ vượt qua được nó. “Nếu đóng phim, mình có thể biến những chuyện đã xảy ra thành chuyện cỏn con, giúp bản thân vượt qua nỗi đau”, cô kể lại suy nghĩ lúc đó.
Maiko xuất hiện trong hơn 10 bộ phim nhưng kịch bản ngày càng quá khích. Thậm chí họ còn yêu cầu cô quay cảnh bị 50 người đàn ông cưỡng hiếp.
Maiko uống rượu để đánh lạc hướng bản thân khỏi cảm giác đau khổ lúc quay phim. Nếu không có rượu, cô thậm chí không đứng nổi trước ống kính.
Cuối cùng, Maiko bắt đầu suy giảm trí nhớ. Kiểm tra tại bệnh viện cho thấy cô bị teo não. “Cô đang rất căng thẳng”, bác sĩ nói.
Công ty quản lý bắt đầu khuyến khích Maiko phẫu thuật thẩm mỹ và bán dâm. “Nếu không dừng lại ngay, mình sẽ gặp rắc rối lớn”, cô tự nhủ và cảm nhận bản thân đã đến giới hạn về thể chất lẫn tinh thần.
Cuối cùng, cô rời ngành, nộp đơn xin phá sản nhưng hậu quả để lại tới tận bây giờ là suy giảm thính giác, có thể do căng thẳng nhiều ngày. Cô không dám kể cho ai, kể cả gia đình, về cuộc sống trong thế giới phim khiêu dâm. Nhưng nỗi sợ về những thước phim đã đóng có thể xuất hiện bất kỳ lúc nào trên mạng luôn ám ảnh Maiko.
Maiko nhiều lần cố gắng tìm video mình đã đóng để yêu cầu gỡ bỏ. Nhưng chỉ cần nhìn vào tiêu đề phim đã khiến cô cảm thấy khó chịu và phải từ bỏ tìm kiếm. Maiko biết được một số người đóng phim giống cô cũng từng chịu nỗi đau bạo lực tình dục hoặc bị lạm dụng thể chất và tinh thần ở nhà trong quá khứ. Do đó, cô rất đau khổ khi nghe những người ủng hộ phim khiêu dâm lập luận rằng phụ nữ chọn cách đó để nổi bật hay “họ phải tự chịu trách nhiệm về hành động của mình”.
“Họ là những người cần xã hội hỗ trợ nhất nhưng đang bị bỏ rơi”, Maiko nói.
Natsu, một diễn viên phim khiêu dâm khác, mới 18 tuổi khi được một người đàn ông trung niên lại gần làm quen trước cửa hàng tiện lợi trong khu phố giải trí về đêm. “Nếu cô chấp nhận quan hệ tình dục và để tôi quay phim, tôi sẽ cho cô 20.000 yen”, người đàn ông dụ dỗ.
Natsu thường xuyên bị bố lạm dụng tình dục từ khi dậy thì. Mẹ cô cũng thường nhiếc móc con. Cô đã nhiều lần xin nhà trường và cơ quan phúc lợi trẻ em giúp đỡ nhưng không ai chìa tay.
Liên tục bị người lớn phản bội, Natsu không còn khả năng yêu cầu giúp đỡ khi cần nữa. Khi tròn 18 tuổi, cô không còn đủ điều kiện xin hỗ trợ theo luật phúc lợi trẻ em. “Cả luật pháp và chế độ do người lớn tạo ra đều không giúp được gì cho tôi”, Natsu nói.
Đối với cô, khu phố giải trí về đêm là nơi những cô gái trẻ có thể được cho tiền và điện thoại di động mà không cần giấy tờ tùy thân hay được bố mẹ chấp thuận. Người đàn ông nọ tiếp cận Natsu đúng lúc cô quyết định tới sống ở đây.
Ông ta đưa cho Natsu xem ảnh khỏa thân các cô gái trong điện thoại, hứa trả 5.000 yen (37 USD) nếu cô đồng ý chụp ảnh, 15.000 yen (112 USD) nữa nếu quay video quan hệ tình dục và thêm 5.000 yen nếu đồng ý không dùng bao cao su.
Natsu nghĩ nếu kiếm được 20.000 yen, cô có thể ở 10 đêm trong quán cà phê Internet mở cửa 24/7. Cô đồng ý đi cùng người đàn ông tới khách sạn quay phim. Quay xong, ông ta nói sẽ tải video lên một trang mạng để rao bán và đưa cho Natsu tài liệu nói rõ cô không nhận được bất kỳ khoản tiền nào từ việc bán video, yêu cầu cô ký tên.
Hai năm sau, Natsu được mời tham gia Flower Demo, cuộc biểu tình phản đối nạn bạo lực tình dục. Trong sự kiện, nhiều người phát biểu về những trải nghiệm tương tự từng gặp trong ngành phim khiêu dâm và bạo lực tình dục.
“Hóa ra mình cũng là nạn nhân”, Natsu thầm nghĩ, nhận ra những điều mình đã trải qua chính là lạm dụng tình dục. Bạn thân nhất của cô, người cũng làm diễn viên phim khiêu dâm, đã tự tử.
Khi biết được quốc hội đang thảo luận cách bảo vệ những người trong ngành công nghiệp phim khiêu dâm, Natsu rất mừng vì cuối cùng các chính trị gia đang bắt đầu giải quyết vấn đề lạm dục tình dục với thanh niên 18, 19 tuổi.
Dự luật do một nhóm các nhà lập pháp lưỡng đảng đề xuất, cho phép người đã đồng ý đóng phim khiêu dâm được phép chấm dứt hợp đồng và các nhà cung cấp video có nghĩa vụ thu hồi sản phẩm và xóa cảnh quay.
Luật nhắm mục tiêu đến những người tham gia đóng phim bất kể tuổi tác hay giới tính. Các nhà lập pháp đưa ra dự luật sau khi Nhật Bản hạ độ tuổi trưởng thành từ 20 xuống 18 hồi tháng 4, khiến người 18 và 19 tuổi không thể hủy hợp đồng đã ký.
Với độ tuổi trưởng thành theo quy định cũ là 20, người 18-19 tuổi, bao gồm người bị ép đóng phim khiêu dâm, có thể yêu cầu nhà sản xuất ngừng bán hoặc phân phối video bằng cách sử dụng “quyền yêu cầu hủy bỏ của trẻ vị thành niên”. Luật này cho phép họ chấm dứt những hợp đồng họ đã ký mà không có sự chấp thuận của cha mẹ.
Dự luật đã được Hạ viện Nhật thông qua hồi cuối tháng 5. Thượng viện sẽ tiếp tục thảo luận và dự luật có khả năng được ban hành vào tháng này. Natsu hoan nghênh động thái nhưng cho rằng đây chỉ là bước đầu tiên. Trong tương lai, điều quan trọng là thực thi luật như thế nào để đảm bảo lợi ích của nạn nhân.
Maiko cho rằng rất nhiều người phải đóng phim khiêu dâm để “sống sót”. Chính quyền cần hỗ trợ các dịch vụ y tế và phúc lợi đáng tin cậy hơn để nạn nhân được hỗ trợ trước khi lâm vào đường cùng và phải đi đóng phim.
Hồng Hạnh (Theo Kyodo News)
Để lại một phản hồi