Andi hôm 1/10 đưa vợ, hai con gái, con trai hai tuổi cùng anh họ tới sân vận động Kanjuruhan ở thành phố Malang, tỉnh Đông Java, Indonesia, để theo dõi trận bóng đá giữa đội nhà Arema và kình địch Persebaya Surabaya.
Nhưng khi Arema để thua với tỷ số 2-3, mọi thứ bắt đầu biến thành thảm kịch. Hàng nghìn người hâm mộ đội Arema tức giận tràn xuống sân và cảnh sát đã bắn hơi cay để giải tán đám đông, gây ra cảnh hỗn loạn.
Khi đám đông hoảng loạn xô đẩy nhau để chạy tới cổng ra vào của sân vận động, Andi vẫn ở trên khán đài, ôm con trai trong tay, song lạc mất vợ và hai con gái. Vượt qua làn khói hơi cay, anh đưa con tới chỗ các bác sĩ để được giúp đỡ.
Khi khói hơi cay tan, Andi bắt đầu đi tìm vợ và con gái, lật các thi thể bị giẫm đạp hoặc chết ngạt khi cố gắng chạy trốn qua cổng sân vận động.
“Tôi tìm kiếm nơi những thi thể nằm rải rác và phát hiện hai con gái Natasya và Naila, sau đó tiếp tục tìm vợ”, anh kể. Vợ anh, 34 tuổi, bị thương nặng trong vụ giẫm đạp và không qua khỏi tại bệnh viện.
“Trong giấc mơ, mọi thứ đều bình thường, những gì đã xảy ra giống như một lời nói dối”, Andi chia sẻ. “Nhưng mỗi khi tỉnh giấc, tôi nhận ra gia đình mình đã không còn”.
Cảnh sát Indonesia chịu nhiều chỉ trích vì đã sử dụng hơi cay đối phó đám đông, gây ra vụ giẫm đạp khiến 131 người chết, hàng trăm người bị thương. Đây được xem là một trong những thảm kịch sân cỏ chết chóc nhất thế giới.
Nhiều nạn nhân sống sót cáo buộc lực lượng an ninh phản ứng thái quá, dẫn tới tình trạng hoảng loạn và giẫm đạp tại cửa ra vào sân vận động. Liên đoàn Bóng đá Thế giới (FIFA) cấm sử dụng “hơi cay để kiểm soát đám đông” tại các trận đấu.
“Đáng lẽ cảnh sát không bao giờ được bắn hơi cay lên khán đài, bạo loạn chỉ xảy ra dưới sân cỏ”, Andi nói.
Cảnh sát trưởng tỉnh Đông Java đã xin lỗi vì những thiếu sót trong quá trình đảm bảo an ninh. Cảnh sát trưởng thành phố Malang cùng 9 cảnh sát khác bị cách chức, trong khi 18 sĩ quan bị điều tra liên quan đến quyết định bắn hơi cay vào đám đông.
Chính phủ Indonesia đã quyết định bồi thường 50 triệu rupiah (3.287 USD)cho gia đình mỗi nạn nhân thiệt mạng.
“Tôi sẽ không bao giờ xem bóng đá nữa. Bây giờ, tôi chỉ có thể nghĩ về con trai và không còn thời gian cho bất cứ việc gì khác”, Andi nói thêm. “Điều quan trọng với tôi bây giờ là làm thế nào để kiếm được thức ăn cho con vào ngày mai”.
Đức Trung (Theo Reuters)
Để lại một phản hồi