“Phải làm quen với cái chết nếu muốn duy trì khả năng chiến đấu hiệu quả tại khu vực này. Tôi sẵn sàng chết khi tình thế bắt buộc”, lính Ukraine có biệt danh Boyets, thành viên đơn vị đặc nhiệm Tiểu đoàn Skala đang tham chiến gần làng chiến lược Rabotino thuộc tỉnh Zaporizhzhia, miền nam Ukraine, cho biết hôm 6/9.
Boyets, 23 tuổi, nói rằng tử thần là thứ mà các binh sĩ xung kích Ukraine phải đối mặt mỗi ngày. Tiểu đoàn Skala đã mất 75% quân số so với đầu tháng 7, thời điểm họ bắt đầu tham gia chiến dịch phản công quy mô lớn của quân đội Ukraine trên hướng Zaporizhzhia.
“Các đơn vị đặc nhiệm xung kích luôn có thời gian tồn tại ngắn nhất trên chiến trường. 90% thành viên ở đây sẽ thiệt mạng, chúng tôi hiểu rõ điều đó. Quân đội Ukraine đã chọc thủng phòng tuyến của Nga, nhưng cái giá phải trả là rất đắt”, Boyets cho hay.
Làng Rabotino là một phần của phòng tuyến đầu tiên được Nga xây dựng tại tỉnh Zaporizhzhia từ cuối năm ngoái. Các phóng viên chiến trường Nga thừa nhận đây là địa điểm có vai trò quan trọng, nhưng chưa phải tuyến phòng thủ kiên cố đầu tiên trong “phòng tuyến Surovikin”.
Quân đội Ukraine hồi cuối tháng 8 tuyên bố kiểm soát hoàn toàn làng Rabotino, địa điểm nằm cách thị trấn Orekhov, nơi tập kết lực lượng phản công trên hướng Zaporizhizhia, chỉ khoảng 15 km. Để tiến hành chiến dịch khoét sâu vào Rabotino, Ukraine đã huy động các đơn vị dự bị chiến lược và thiện chiến nhất, sau khi họ hứng chịu nhiều tổn thất nặng nề và đối mặt chỉ trích về tốc độ tiến quân.
Tướng Oleksandr Tarnavskiy, chỉ huy tác chiến mặt trận phía nam Ukraine, cuối tuần trước cho rằng Nga đã sử dụng 60% nguồn lực cho phòng tuyến quanh làng Rabotino. Ông cho rằng sau khi chọc thủng phòng tuyến thứ nhất, đà phản công của Ukraine sẽ diễn ra nhanh chóng và trôi chảy hơn trước mùa mưa vào tháng 10, giúp nước này giành lại thêm nhiều khu vực trước khi thời tiết xấu cản trở hoạt động chiến đấu.
Trong khi đó, các binh sĩ ở tiền tuyến lại có cái nhìn tiêu cực hơn. Họ liên tục nói về tình trạng hỗn loạn khi tham chiến, cũng như mức độ tiêu hao lực lượng và tổn thất nặng nề đến mức vắt kiệt những lữ đoàn thiết giáp từng được kỳ vọng là mũi nhọn đủ sức xuyên thủng phòng tuyến Nga trong thời gian ngắn.
Hy vọng rằng xe tăng Leopard 2 và thiết giáp Bradley có thể mang đến chiến thắng quyết định trước mùa thu đã quá xa vời. Thay vào đó, những đơn vị xung kích như Tiểu đoàn Skala phải triển khai bộ binh theo từng nhóm nhỏ, vượt qua bãi mìn trong đêm và đánh cận chiến trong hầm hào để giành trận địa, mở đường cho xe thiết giáp tiến lên.
“Leopard và Bradley rất tuyệt vời, cho đến khi chúng cán phải mìn và bất động một chỗ, sau đó bị pháo binh Nga hủy diệt. Bài học lớn được rút ra là chúng tôi phải tự đi bộ và chiến đấu vào ban đêm. Xe thiết giáp sẽ đến sau”, Boyets thừa nhận.
Kỳ vọng lớn dành cho các lữ đoàn “nắm đấm thép” được huấn luyện ở phương Tây và trang bị vũ khí chuẩn NATO, như Lữ đoàn Cơ giới Độc lập số 47, đã sụp đổ trong thực tế. Đơn vị này đã mất hàng loạt xe tăng chủ lực Leopard 2 và thiết giáp M2A2 Bradley ngay trong trận xuất quân, nhiều lần phải lui về tuyến sau để củng cố đội hình do chịu thương vong nặng.
Chỉ huy cấp trưởng và phó của Lữ đoàn 47 đã bị cách chức và thay thế hồi tuần trước. Thượng sĩ Valerii Markus, hạ sĩ quan nổi tiếng nhất đơn vị, hồi tháng trước xin chuyển khỏi lữ đoàn sau khi chỉ trích “sự kém cỏi” trong hàng ngũ lãnh đạo.
Lực lượng quân y phối thuộc cho Lữ đoàn 47 nói rằng thương vong của đơn vị đã lên tới hơn 1.000 người sau 15 tuần tham chiến. Thiệt hại nặng nề đến mức có thời điểm các đơn vị quân y chỉ còn 50% quân số, do bác sĩ và y tá cũng thương vong khi tiếp cận và sơ tán thương binh gần làng Rabotino, dù họ được trang bị thiết giáp M113 làm nhiệm vụ tải thương.
Một nhóm quân y nói rằng họ đã mất hai xe M113 trong các nhiệm vụ gần Rabotino, số lượng thương binh cần sơ tán trong một nhiệm vụ đôi khi vượt quá khả năng vận chuyển của loại xe này.
“Về lý thuyết, mỗi chiếc M113 chở được 4 thương binh. Trong một ngày hồi tháng 7, chúng tôi phải nhồi nhét 24 thương binh vào trong thân và nóc của một xe M113. Đó là những ngày tồi tệ nhất, thương vong tăng không ngừng”, Taras, chỉ huy một đơn vị quân y của Lữ đoàn 47, nhớ lại.
Taras tỏ rõ vẻ bồn chồn khi nói đến những đợt pháo kích dữ dội của Nga sau khi binh sĩ Ukraine tiến vào làng Rabotino. Mật độ hỏa lực lớn đến mức họ chỉ có thể di chuyển bằng xe thiết giáp vào ban đêm, nhằm hạn chế khả năng bị nhắm bắn, nhưng điều này cũng không thể bảo đảm an toàn cho tất cả.
“Hồi tuần trước, chúng tôi được giao nhiệm vụ thu thập tử sĩ và thương binh từ một chiếc Bradley trúng loại đạn pháo mới của Nga. Tôi cố gắng tiếp cận và đưa được trưởng xe ra, anh ta bị cụt một chân nhưng ngọn lửa đã đốt và sát trùng vết thương, giúp cầm máu”, Taras nhớ lại.
Thi thể pháo thủ bị mắc kẹt trong tháp pháo và không thể kéo ra. Nhóm quân y định đưa xác lái xe ra, nhưng phải từ bỏ ý định khi lực lượng Nga bắt đầu pháo kích. “Động cơ chiếc Bradley vẫn hoạt động trong suốt thời gian đó. Cảnh tượng này diễn ra thường xuyên đến mức chúng tôi đã mất cảm giác sợ”, lính quân y Ukraine nói.
Các binh sĩ Lữ đoàn 47 cũng chỉ trích những người cho rằng vũ khí phương Tây có thể nhanh chóng giúp họ giành chiến thắng. “Tôi chỉ biết ôm đầu khi nghe những người ngồi trên đệm ở nhà nói rằng ‘quân đội Ukraine đã có Leopard và Bradley, họ sẽ cho người Nga nếm mùi’. Tôi ước họ có thể tới đây và chứng kiến thực tế chiến đấu”, Boyets nói.
Vũ Anh (Theo Times)
Để lại một phản hồi